Gửi các ông chồng: Ngoài kiếm tiền, nghĩa vụ của các anh còn phải là yêu thương vợ!
Người ta vẫn thường quan niệm rằng phụ nữ đi lấy chồng là để được yêu thương và bảo bọc. Ừ thì cũng đúng, nhưng mà chỉ là đúng trong lúc họ đang yêu thôi, lúc lấy chồng cũng là lúc mà họ chứng minh cho những điều ngược lại buộc người ta phải cố gắng, dạy người ta phải mạnh mẽ và cho người ta biết thế nào là thực tế.
Đã bao giờ các anh chồng thấy vợ mình đáng thương chưa? Khi lấy các anh, họ hy sinh quá nhiều…
Khi đã quyết định kết hôn, có nghĩa là người phụ nữ phải rời xa căn nhà mấy chục năm gắn bó, rời xa những người yêu thương, nuôi nấng họ từ khi còn bé thơ… để đến chung sống với những người xa lạ trong một căn nhà mới, một hoàn cảnh mới và vô vàn những điều mới mẻ, lạ lẫm khác.
Họ chấp nhận hết mọi thứ chỉ vì một chữ “YÊU”. Lấy chồng, người phụ nữ hy vọng mình được yêu thương, bao bọc và che chắn, được nắm tay người đàn ông mình yêu đi đến cuối đời. Nhưng đáng buồn thay, lấy chồng chỉ một số ít được làm vợ cho đúng nghĩa. Phần nhiều họ trở thành “bà mẹ” thứ 2, hoặc thậm chí là osin của chồng.
Vợ các anh đã phải gạt bỏ các cuộc vui với bạn bè để về nấu cơm tối, bỏ thú vui mua sắm cho mình để mua sắm cho chồng con. Thời gian nằm đắp mặt, dưỡng da nay đã dành cho việc cân đối thu chi trong nhà, dạy dỗ con cái học tập,… Thời gian dường như là chẳng bao giờ đủ với họ cả, hết giờ làm là lại tối mắt trở về với bổn phận của một người vợ, người mẹ.
Còn các anh chồng, sau giờ làm là tối giờ bia bọt, không thì bóng đá, tập gym chứ được mấy ai về đỡ đần vợ chuyện bếp núc, dọn dẹp nhà cửa. Có anh còn ngồi lại cơ quan chơi vài ván game chờ đường bớt tắc, đâu biết vợ mình đang ngược xuôi đón con lúc tan tầm.
Phụ nữ, họ bỏ quên cái tuổi xuân tươi đẹp, lấy chồng, sinh con xong là chấp nhận đánh đổi những thay đổi về ngoại hình, chẳng còn xinh xắn như xưa. Còn đàn ông, họ lại chê bai cái thân hình ngấn mỡ, cái bụng đã chảy xệ theo thời gian mà chẳng ai nghĩ đến vì đâu vợ mình thành ra thế.
Sau một vài năm mặn nồng, những lời hứa hẹn lúc mà người đàn ông họ cầu hôn, những lời thề thốt trong lễ đường dần dần cũng theo thời gian mà tan đi mất, những lời yêu thương an ủi thay bằng những cái hời hợt đến đau lòng.
Và trong xã hội này, đâu thiếu những người vợ bị bạo hành bởi chính người đàn ông từng hứa hẹn nguyện thề, những nàng dâu đang khổ sở trong cảnh sống chung với mẹ chồng. Họ khổ, ai thương?
Người ta bảo phụ nữ hơn nhau ở tấm chồng. Phận gái như hạt mưa sa, may mắn gặp được chồng hiểu và quan tâm mình thì thật là tốt đẹp, nhưng lỡ bước nhầm mà sa chân thì cũng tự mình mà lau nước mắt, tự mình che chắn cho mình, tự mình mạnh mẽ, vì lẽ lúc đó nếu họ không tự mình yêu thương bản thân thì cũng chẳng ai yêu thương họ. Phụ nữ là vậy, họ hy sinh và cho đi quá nhiều, cho đi đến khi chẳng còn gì để cho nữa.
Này các anh chồng, nghĩa vụ của các anh không phải kiếm tiền đem về nộp mà còn cả yêu thương, chăm sóc vợ con mình. Người đắp chăn mỗi đêm cho các anh là vợ, người thuốc thang cho các anh cũng là vợ, người hi sinh thân mình cho các anh các “bản sao” kháu khỉnh cũng là vợ,… vậy lý do gì mà các anh lại quay lưng.
Trước khi kết hôn, các anh hứa sẽ bảo vệ người phụ nữ của bạn cả đời. Vậy nên kết hôn rồi, đừng biến những lời hứa của bạn thành lời hứa của cô ấy, để rồi người thực hiện mọi thứ lại là cô ấy, nhớ nhé!
Leave a Reply